Lại chiều… Và cứ những chiều như thế, tôi lại gửi đến anh những thông điệp buồn…
Hôm nay là “Searching for the past”… Đi tìm quá khứ!
Quick and Snow Show – Mùa hạ đã về (24/4/2011)
Searching for the past – Secret Garden
Người gửi: [Du] Mưa ♥ – 0905***628
Người nhận: Kendy Đạt
Quá khứ nào ha? À, quá khứ về những tháng ngày yêu anh nồng nàn thiết tha. Tôi sẽ ghi lại, tôi sẽ lưu lại trong những nốt nhạc trầm. Vì tôi sợ, sợ cuộc sống bon chen mai này sẽ cho tôi quên đi một tình yêu tôi đã tình cờ có nhưng phải đánh đổi rất nhiều để có thể níu giữ… Anh đang nơi đâu, và tôi kiếm tìm anh từ những nhớ thương da diết thì liệu có gặp được anh không? Hay trong tôi chỉ còn lại một mớ bề bộn của kỷ niệm hôm qua? Yêu anh quá rồi, anh biết không?
Vì sao vậy ha? Con trai yêu tôi đâu có thiếu. Nhưng tôi chỉ yêu mình anh. Á, hai chuyện này có liên quan đâu nhỉ? Vì tôi lựa chọn “yêu người tôi yêu” chứ đâu phải “yêu người yêu tôi”. Quá khứ, hôm nay và mai sau nữa, cuộc sống nối dài với những chuỗi liên tiếp của sự đời. Cả hai ta, sẽ đi đâu về đâu, sẽ nổi hay sẽ chìm giữa sóng gió cuộc đời… Và liệu rằng tương lai ấy có còn là “biết nhau”, hay là một ngày kia lỡ lướt qua nhau trên đường để rồi lại ngoảnh mặt không hay…
Người dưng hay Tri kỷ? Níu yêu thương hay hoá trái tim thành nơi chôn ký ức? Lựa chọn là khi tôi vẫn còn cảm giác có anh bên đời… Nhưng một mai kia dẫu không còn nhau trong tâm thức thì tôi cũng đành “Ru ta ngậm ngùi”, cho ngủ quên đi một phần ký ức ngả nghiêng bao thăng trầm rồi, biết không anh? Yêu một người có dễ không anh? Yêu đơn phương đau lắm đó anh…!
Tôi nghe gió lay và tôi tự hỏi vì sao tôi yêu gió, trong khi gió toàn làm tôi lạnh… Gió chiều nay lại đẫm chút tình nồng…! Gió có nghe làn nhịp tim thổn thức? Sao không cuốn bay đi cho ta thôi nhung nhớ, nhung nhớ cái người con trai không khác gì là Gió? Đến đi vô chừng!